NCNMHQ loi Hết Tết nghe Nhạc Xuân!
(Tặng C.T.H.H)
Ở Việt Nam bây giờ tháng Năm chắc chẳng ai lôi Nhạc Xuân ra nghe cả.
Dễ bị coi là dở hơi cám lợn mà.
Nhưng bên Mỹ tháng Năm có lẽ mới thực sự ra Mùa Xuân nên Mr.Tôi đây thấy phấn chấn lắm.
Đâu đâu cũng đầy màu xanh và hoa nở muôn màu.
Có hoa thì có ong có bướm…
Cảnh sắc vạn vật đẹp như vậy cộng thêm không khí trong lành mát mẻ nên lấy Nhạc Xuân ra nghe không đến nỗi vô duyên.
Nhớ lại mấy hôm Tết bên Mỹ này, trời thì lạnh lẽo và u ám chẳng ra Tết chút nào.
Tết mà giống như ngày Chủ Nhật vậy.
Lúc ấy nghe Nhạc Xuân cũng không đến nỗi dở nhưng chẳng hợp cảnh.
Tức cảnh mới sinh tình!
Đằng này mưa phùn với sương mù giăng khắp chốn thấy quạnh hiu cảnh phương xa thì làm sao hưởng không khí Xuân?
Cho nên mấy hôm nay mới nghe bù lại Nhạc Xuân cho mấy hôm Tết vô vị…
Phải nói Nhạc Xuân xưa thì miền Nam có nhiều bài hay hơn Nhạc ngoài Bắc. Nhạc ngoài Bắc sau này mới có bài nghe được chứ trước 1975 toàn nhạc “chính trị hóa” nên nghe khó vô. Mấy bản nhạc loại này thường được nhớ đến là vì nhờ Đài Tiếng Nói Việt Nam hay phát trong mấy dịp Lễ Tết chứ không bị quên lâu rồi.
Năm 1976 nhạc sỹ Văn Cao sáng tác bản “Mùa Xuân đầu tiên” mới thấy hết chính trị hóa và hay.
Vậy mà lại bị cấm!
Rồi dập dìu mùa xuân theo én về. Mùa bình thường mùa vui nay đã về. Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên. Với khói bay trên sông gà đang gáy trưa. Bên sông một trưa nắng vui cho bao tâm hồn…
“Mùa Xuân đầu tiên” chào đón đất nước thống nhất sau bao năm chiến tranh, nhân bản và đầy ý nghĩa nhưng bị cấm vì có mấy câu này:
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên. Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm. Từ đây người biết quê người. Từ đây người biết thương người. Từ đây người biết yêu người…
Ý của người cấm là trước cái “từ đây” thì con người không biết thương người à?
Bản nhạc ra đời từ năm 1976 mà mãi đến năm 1996 mới được phổ biến.
Thật ấu trĩ hết biết luôn!
Trong khi đó ở miền Nam, nhạc Xuân trăm hoa đua nở nên có rất nhiều bài hay và rất tình cảm đời thường nên vẫn được nghe mãi đến hôm nay.
Bây giờ nghĩ lại bản nhạc Xuân đầu tiên mình nghe và thấy có ý nghĩa thật nhớ không ra. Lúc nhỏ ở ngoài Bắc cũng nghe nhạc có nhắc tới mùa Xuân nhưng như đã nói là không thấy hay. Chắc bên cạnh việc nhạc bị chính trị hóa còn do mình còn nhỏ nữa, nhận thức chưa nhiều mà.
Sau này về miền Nam quê hương ba, mình mới nghe nhạc miền trong nhưng cũng không để ý thời đó Nhạc Xuân hồi đó ra sao. Hình như những năm sau 1975 Nhạc Xuân của miền Nam bị cấm hay sao đó mà trong ký ức của mình không có chút Nhạc Xuân nào.
Đến khoảng năm 1982, khi học lớp 8 mình nhớ là có nghe Nhạc Xuân mà toàn nhạc của các nhạc sỹ miền Nam viết trước đây. Lúc đó thấy nhạc này sao hay quá, rất gần gũi với đời sống và tràn đầy hân hoan. Đại thể nghe thấy nhiều bài hay nhưng không nhớ bản nhạc nào nghe đầu tiên. Sau nữa thì bắt đầu có khái quát hơn về Nhạc Xuân xưa.
Xuân trong tôi đã khơi trong một đêm vui. Một đêm, một đêm gối chăn phòng the đón cha mẹ về. Xuân âm u, lắt leo trong nguồn suối mơ
Bừng reo rồi theo nắng lên từ cha chói chan lòng mẹ. Xuân ơi Xuân ! Xuân ới Xuân ơi !… là “Xuân ca” của nhạc sỹ Phạm Duy
Xuân đã về, xuân vẫn mơ màng. Trong nắng vàng khắp chốn tiếng reo vạng. Xuân đã về, xuân vẫn huy hoàng. Trong gió ngàn mừng đón xuân sang.Vui mùa xuân năm nay gần nhau, nhớ khi xưa lúc ngây thơ, cầm tay hỏi nhau ngẩn ngơ, đến bao giờ đón xuân mơ… là “Xuân họp mặt” của nhạc sỹ Văn Phụng
Mùa xuân sang ngàn nơi ngát niềm tin yêu đời. Bầy chim non lượn bay hót lời ca vang trời. Đàn bé hé môi cười ngọt ngào tình thương áo xanh, vàng. Chào đón Chúa Xuân huy hoàng… là “Chúc mừng Xuân” của nhạc sỹ Thanh Sơn.
Nắng Xuân về trên muôn hoa. Nắng Xuân về trên khắp mọi nhà. Người người vui đón Xuân đã về. Một Mùa Xuân mới chan chứa tình… là “Mừng nắng Xuân về” của nhạc sỹ Huỳnh Anh
Xuân đã về, xuân đã về! Kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông. Trên cánh đồng, chim hót mừng. Đang thướt tha từng đàn tung bay vui say
Xuân đã về, xuân đã về! Ngàn hoa hé môi cười vui đón gió mới. Xuân đã về, xuân đã về! Ta hát vang lên câu ca mừng chào xuân… là “Xuân đã về” của nhạc sỹ Minh Kỳ-Hoài Linh
Hoa lá nở thắm đẹp làn môi hồng. Xuân đến rồi đây nào ai biết không? Mang những hoài mong đi vào ngày tháng. Bao nhiêu mơ ước đến khi mùa Xuân sang. Tôi chúc gì đây vào mùa Xuân này. Khi nắng vàng tươi nhuộm làn tóc ai. Khi gió nhẹ lay hoa đào hồng thắm. Trong khi Xuân ấm mới tô đẹp tháng năm… cũng vẫn của nhạc sỹ Minh Kỳ (cùng nhạc sỹ Lê Dinh)
Chưa hết đâu!
Xuân đã đến rồi, reo rắc ngàn hồn hoa xuống đời. Vui trong bình minh, muôn loài chim hát vang mọi nơi. Đem trong tiếng cười, cho kiếp người tình thương đắm đuối. Ánh Xuân đem vui với đời... là “Đón Xuân” của nhạc sỹ Phạm Đình Chương
Anh cho em mùa xuân, nụ hoa vàng mới nở, chiều đông nào nhung nhớ . Đường lao xao lá đầy, chân bước mòn vĩa phố ,mắt buồn vịn ngọn cây . Anh cho em mùa xuân, mùa xuân này tất cả, lộc non vừa trẩy lá . Lời thơ thương cõi đời, bầy chim lùa vạt nắng . trong khói chiều chơi vơi… là giai điệu vui tươi của nhạc sỹ Nguyễn Hiền.
Ngay cả những bản nhạc ít reo vui, ít hân hoan với Mùa Xuân cũng rất hay như “Mùa Xuân lá khô” của nhạc sỹ Trần Thiện Thanh. Dù là nhạc của lính nhưng ít lên gân ca ngợi mà rất tình cảm:
Tôi đến đơn vị lại đi nhọc hơi đâu đếm mổi tháng ngày. Khi cánh dù mang tin lại những cánh thư xinh hậu tuyến. Tôi ngẩn ngơ biết mùa Xuân sang
Ở đây không có hoa Mai, không có hoa Ðào trang điểm trần ai. Những lá khô rơi suốt năm dài như trong một chiều lòng tôi biết yêu aị…
Thêm nữa là “Cảm ơn” của nhạc sỹ Ngân Khánh:
Tôi xin cảm ơn người. Cảm ơn ai, đã đem luyến thương nồng ấm đến với lính. Cảm ơn ai khi Xuân về vui thật là vui. Không quên người sương gió sa trường. Âu yếm gửi tình đi muôn nơi…
Nhạc Xuân xưa rất và rất nhiều bài hay.
Nhạc mới sau này nếu không thèm chấp mấy bài hát một lần rồi mãi mãi… của giai đoạn chuyên chính và vô sản gì gì đó thì từ khi phe ta được cởi mở tư tưởng cũng có rất nhiều bài có dấu ấn.
Trước đây mình từng băn khoăn rằng Nhạc Xuân mới có lẽ chẳng bao giờ viế hay được như Nhạc Xuân xưa của miền Nam nhưng nghe “Mùa Xuân ơi” của nhạc sỹ Nguyễn Ngọc Thiên và “Ngày Tết quê em” của nhạc sỹ Từ Huy thấy rất đáng mặt anh tài. Đúng gu Nhạc Xuân hân hoan và tràn đầy niềm vui.
Xuân xuân ơi xuân đã về. Có nỗi vui nào vui hơn ngày xuân đến. Xuân xuân ơi xuân đã về. Tiếp xúc giao thừa mừng đón mùa xuân…
Mừng ngày Tết trên khắp quê tôi. Người ra Trung, ra Bắc, vô Nam. Dù đi đâu ai cũng nhớ. Về chung vui bên gia đình…
Rồi có cả sự góp vui của nhạc sỹ Thanh Tùng với “Lời tỏ tình của mùa Xuân” và nhạc sỹ Ngọc Châu “Lời thì thầm mùa Xuân” nữa.
Đặc biệt mấy bản nhạc nhí nhảnh cũng rất cuốn hút với ca từ bình dân và cách hòa âm trẻ trung.
Như “Chúc Xuân’ của Đinh Trung Chính chơi giutar bass rất mùi: Pháo nổ tưng bừng đón xuân. Trong tim bao người hát vạng. Chờ giao thừa sang chào đón muôn nhà. Mong cho sang năm được bình an. Trước chúc ông bà lão niên. Kính chúc ba mẹ phước an. Cùng anh chị em cùng với muôn nhà. Mong cho sang năm được giàu sang..
Còn “Tết là Tết” của nhạc sỹ Nhất Trung do ca sỹ Ngân Khánh thể hiện nghe rộn rã, phấn khởi. Tết tết tết là tết là tết tết vừa đến đây dưới máy hiên nhà. Tết tết tết là tết là tết tết vừa ghé qua trong nhà dưới phố. Tết tết tết là tết là tết tết cho người ở xa về đây xum vầy. Tết tết tết là tết là tết tết con cháu ông bà quây quần bên nhau…
Mùa Xuân của Châu Âu và Mỹ rất đẹp nhưng Nhạc Xuân của họ không phong phú như Việt Nam và Trung Quốc. Bên Việt Nam mình khí hậu nhiệt đới nên sắc Xuân không quyến rũ bằng xứ người. Bù lại có Nhạc Xuân luôn vang vang khắp chốn cũng làm không khí ngày Tết thêm phần ấm áp.
Năm nay mình không có Tết nên giờ đang tiết trời Xuân xứ lạ nghe lại mấy bản Nhạc Xuân thấy cũng hay quá trừng.
Hết Tết lâu rồi nhưng Nhạc Xuân vẫn còn được níu kéo.
Tôi trở lại vùng hành quân vùng xa xôi đá sỏi biết buồn
Ba tháng hậu phương yên bình tuy vết thương chửa lành hẳn
Tôi lại đi giữa lạnh sang Đông
Đời tôi chinh chiến lâu năm yêu lúc băng rừng như mộng tình nhân
Kiếp chúng tôi như kiếp sông dài trôi đi miệt mài chẳng cần ai biết cho aị
Tôi đến đơn vị lại đi nhọc hơi đâu đếm mổi tháng ngày
Khi cánh dù mang tin lại những cánh thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngơ biết mùa Xuân sang
Ở đây không có hoa Mai, không có hoa Đào trang điểm trần ai
Những lá khô rơi suốt năm dài như trong một chiều lòng tôi biết yêu aị
Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không áo xanh áo đỏ thơm hương
Quen trên đường chiều lá khô rơi
Ôi ngọc ngà giây phút chung đôị
Lá ơi rơi chi trên dòng suối chờ
Cho tình cờ anh lính làm thơ
Lời thơ êm như hơi thở
Khi em nguyện chờ một người về xạ
Tôi đã quen rồi chuyện đi và quen xa ánh đèn phố thị.
Nên dẫu mùa Xuân đơn vị không bánh ngon không rượu quý, tôi nào nghe thấy lạnh trong tôi
Chỉ thương em gái quê hương trong sớm Xuân hồng thiếu hẳn người thương
Em hỡi em khi chiến chinh dài xa nhau từng ngày và xa cả Xuân nay …