Vợ ngủ một giường, chồng ngủ một giường!
(Tặng Đ.B yêu thương)
Hắn choàng tay qua nhưng chẳng thấy Gấu đâu cả.
Đêm nay có vẻ lạnh hơn mọi khi.
Quờ quạng một lúc hắn mới nhớ ra mình đang ngủ trong phòng dành cho khách chứ không phải phòng của hai vợ chồng.
Đúng rồi, hắn và Gấu cãi nhau mà…
Đã 3g sáng rồi.
Đi đái xong một phát hắn muốn ngủ tiếp nhưng tự nhiên lại nhớ đến chuyện hồi tối.
Gấu của hắn bao giờ cũng vậy, tính nóng gì đâu. Cứ có chuyện là nàng lại ầm ầm lên. Dẫu biết khẩu xà tâm Phật nhưng lớn tuổi rồi mà cứ bùng lên như thiếu nữ coi sao được, mới lại ảnh hưởng tim mạch nữa chứ.
Nàng dùng chữ gì nhỉ?
Cái gì mà như “khốn, khốn”?
Khốn gì nhỉ?
Đại thể là câu gì đấy nặng lắm.
Sao nàng lại có thể nói chồng như thế nhỉ?
Chẳng bù cho hắn lúc nào cũng bình tĩnh, mềm mỏng.
Mà hắn càng nhỏ nhẹ thì nàng lại càng cáu. Rồi hầm hồ lên, chẳng dùng lý lẽ gì hết, cứ nói theo cảm tính không à. Cường ngôn đoạt lý!
Nóng nảy thì ai cũng có lúc nhưng xúc phạm nhau thì hắn dị ứng.
Sự thô bạo là hắn ghét nhất trên đời.
Nghe câu xúc phạm một cái là hắn ôm gối cút ra khỏi phòng liền.
Cho nằm chèo queo luôn!
Nàng cũng chẳng cản. Đang sĩ diện sao lên tiếng được. Chăc biết là lỡ lời nhưng xuống nước liền thì…
Vậy là “nằm trên căn gác đìu hiu, tôi xin năm ngón tay em thiên thần trên vùng ăn năn qua cơn hờn dỗi”?
Sến! Còn lâu!
Không biết vợ một giường chồng một giường kiểu này kéo dài bao lâu. Nhưng đừng mong hắn mò vào lại. Nàng hay nói hắn là người giận dai, đàn ông thì phải làm lành trước? Có một đôi lần cũng do lỗi của nàng mà mỗi đứa một giường thế này rồi nàng lại kiếm cớ cho phình phường trở lại.
Kiếm cớ xong rồi còn cố thêm mấy câu là vợ không muốn gia đình nặng nề nên mới xuống nước…
Rồi mấy đứa nhỏ nó thắc mắc là sao Papa ngủ riêng vậy…
Phụ nữ thật hay, mắng (chửi) chồng xong cho sướng miệng rồi lại muốn người ta làm lành trước!
Chắc họ tự cho họ là liễu yếu đào tơ nên có quyền “được ăn được nói được gói mang về…”?
Xử xự thô bạo làm tình cảm tổn thương thì làm sao ôm nhau ngay được nhỉ.
Chửi nhau chán chê rồi ôm nhau nồng nàn, mắc cỡ bỏ xừ.
Có lỗi phải xin lỗi, dễ mà.
Nếu hắn bỏ qua chỉ tổ làm hư vợ…
Thôi thì cứ căn gác đìu hiu thêm mấy ngày nữa vậy.
Cuộc sống là vậy mà, chén dĩa còn khua nhau. Lỡ giận rồi thì đành mỗi người mỗi giường chứ sao.
Nhưng nàng nhất định không chịu xin lỗi thì sao nhỉ?
…
Trao cho hắn chương trình tour rồi cô bé điều hành nhắc lại hắn lần nữa
“Anh nhớ chú ý 2 cặp khách Ajinomoto và Honda lấy double room (phòng giường lớn) nha, em có note (ghi chú) trong đó rồi.”
“Họ book (đặt) rõ vậy em hả?”
“Dạ, mà sao lạ anh ha? Vậy chứ lâu nay họ ngủ mỗi người mỗi giường hả anh?”
Câu hỏi của cô bé khiến hắn bật cười. Hắn trêu cô bé bằng một câu hỏi.
“Ủa, chứ em với chồng em ngủ chung giường à?”
“Anh nói gì vậy anh. Đừng nói anh với chị mỗi người mỗi giường nha!”
Hi hi…
“Hồi đi “tuần dập mật” anh với chị mới ngủ chung giường, chứ sau này thì mạnh ai nấy ngủ”
“Hứ hứ…”
“Chỉ khi “chiến đấu” bọn anh mới sáp qua…”
“Vậy chứ em không nghe bây giờ khoa học chứng minh vợ chồng nằm riêng giường tốt cho giấc ngủ à?”
Vậy là công ty có thêm đề tài để tám. Bước ra khỏi phòng hắn vẫn nghe mấy cô trẻ trẻ lao xao.
“Làm gì có chuyện đó…”
“Khoa học có chứng minh thiệt mà…”
“Ổng nói giỡn đó…”
Hồi trước hắn cũng thắc mắc vụ này.
Dẫn khách về khách sạn chia phòng cho họ toàn thấy phòng twin. Chỉ duy nhất Tour Leader (người dẫn đoàn) của họ là phòng single. Một đoàn khách Nhật mà qua tham quan Việt Nam thì thường đội hình 20-30 người là đẹp, thêm một người dẫn đoàn của công ty du lịch bên Nhật bán tour cho khách nữa. Cứ 20 người thì 10 phòng ở chung, 30 người thì 15 phòng. Trưởng đoàn riêng một phòng.
Lúc đầu mới vào nghề Tour Guide – Hướng Dẫn Viên, hắn cũng chưa biết lắm về mấy thuật ngữ double, twin room…. Hướng dẫn tiếng Nhật hồi đấy hiếm, cứ học xong là xin vào mấy công ty du lịch ra chiến trường luôn. Gặp hắn có bằng Ikkyu (giống như TOEFL bên tiếng Anh) nên có đến mấy công ty muốn kéo về, cứ vừa làm vừa học hỏi thêm…
Đấy là nói về loại phòng. Nếu nói về thứ hạng sang trọng tiện nghi thì còn có standard room, deluxe room, suite room… nữa.
Sau này khi hiểu single room là phòng cho một người ở.
twin room tức là phòng có 2 giường đơn, chữ twin nghĩa là sinh đôi, 2 giường giống nhau y hệt.
double tức là giường lớn, lớn gấp hai giường đơn…
Hắn mới hiểu là mấy người Nhật đó họ ngủ mỗi người mỗi giường.
Nếu là người dưng ghép tour hoặc anh chị em bạn bè ngủ vậy thì thường.
Đằng này vợ chồng đi tour chung mà cũng vợ ngủ một giường, chồng ngủ một giường.
Hồi đấy khách Nhật mới qua Việt Nam nên giá tour còn rất mắc, vé máy bay đi Việt Nam toàn giá trên trời, hotel ba sao trở nên cũng hiếm, chí có mỗi New World trong Sài Gòn là hotel 4 sao duy nhất của Việt Nam. Phía Nhật họ luôn cố gắng ghép chung khách cho giảm chi phí… nên chỉ toàn mấy cặp vợ chồng lớn tuổi mới có khả năng tài chính để đi. Chuyện vợ chồng mà lấy phòng giường twin, hắn cứ nghĩ họ lớn tuổi nên không còn sức “chiến đấu”, máy móc hoạt động cả đời phải có lúc nghỉ hưu chứ?
Nhưng sau này khi có nhiều cặp vợ chồng trung niên đi tour qua hắn thấy họ cũng vẫn lấy giường twin, khi nào có khách lấy giường lớn thì họ yêu cầu từ lúc mua tour bên Nhật.
Còn mấy cặp trẻ hơn nữa khoảng 25- 40 tuổi thì lấy phòng tùm lum và đa dạng. Thấy các cặp cũng lấy giường double nhưng nếu không có thì giường twin loại Deluxe, Superior… cũng không phiền. Vì các công ty du lịch ký hợp đồng với các hotel lấy giá ưu đãi nên các loại phòng cũng giao búa xua. Gặp khi khách du lịch vào đông thì các loại phòng sang trọng cũng đưa cho khách theo giá phòng standard…
Người Việt mình hay gọi giường đôi không biết có đúng không. Chứ mấy thuật ngữ bên hotel-khách sạn thì gọi single, twin và double. Gọi như bên mình chữ “giường đôi” lại dễ bị nhầm với giường twin. Chắc phải gọi là giường lớn chính xác hơn.
Mình thấy dân Nhật đi du lịch đúng nghĩa là du lịch. Tức là đi tham quan cho biết đó đây. Đi cả ngày chán chê, tối về mệt quá lăn quay ra ngủ, anh một giường ả một giường. Cặp vợ chồng hoặc bồ bịch nào đi du lịch kết hợp “tuần dập mật” thì tham quan xìu xìu ển ển cũng được, nếu “kịch chiến” tụt hết sức thì bỏ bớt tour tham quan cũng không ai thắc mắc…
Nếu hai vợ chồng có gì “bức xúc” cần “đánh nhau” thì a lê xô qua một giường.
Sau đấy lại ai về giường nấy mạnh ai nấy ngáy!?
Mấy cặp trẻ thì ngoại lệ.
Biết vậy rồi để đó chứ không dám hỏi. Chuyện nhạy cảm mà. Mà người Nhật nói mấy chuyện phòng the với người ngoại quốc chưa chắc họ nói thật với mình. Lỡ “ngoại nhân” chê dân Nhật bị “yếu”?
Rồi có dịp gặp mấy tên điều hành công ty du lịch bên Nhật bọn này mới xác nhận là người Nhật trung niên trở nên đa phần ngủ riêng. Đúng như mình suy đoán chỉ khi “cận chiến” họ mới sáp lại… Mà hỏi chuyện này cũng là với tư cách nhân viên của công ty du lịch phía Việt Nam hỏi đối tác về chi tiết các booking mới được bọn nó chiếu cố trả lời.
Sau nữa có thân với mấy cô bạn Nhật thì mấy nàng nói là “em thì chưa lấy chồng nên không biết sau này thế nào. Nhưng em đi “khách sạn tình yêu” với bồ em thì bọn em ngủ chung (?!). Bọn con trai hay thích ngủ riêng dù các nàng thích ôm chung (?!), mà cũng tùy tính mỗi đứa…”
Nhưng mấy tên này trẻ quá nên cũng không giải thích cho mình được vì sao có tập quán đó trong xã hội của họ.
“Thấy ba má em ngủ riêng nhưng tụi em đâu thắc mắc, hình như các cậu dì em cũng ngủ riêng vậy, hình như ai cũng vậy à…”
Cũng chẳng biết đâu mà lần. Mình thấy giới trẻ Nhật Bản thoáng chuyện ấy nhất nhì Châu Á. Thailand chỉ thoáng trong mấy phố đèn đỏ thôi chứ ngoài xã hội thì khác.
Khi mình dạn dày chinh chiến rồi được khách Nhật đặt cho biệt hiệu “pên kiô ka” (người ham học hỏi) thì mới được mấy vị khách bô lão tiết lộ là truyền thống của các Samurai ảnh hưởng đến chuyện chăn gối.
Người võ sỹ Nhật Bản trọng danh dự hơn vật chất chết vinh hơn sống nhục, luôn coi cái chết nhẹ tựa lông hồng…
Can trường, cứng rắn, coi trọng việc lớn không bao giờ để tâm trí vương vấn những điều nhỏ nhặt…
Nghiêm khắc với bản thân, xa lánh dục vọng.
Chuyện phu thê, tỳ thiếp không thể làm chùn chân người quân tử.
Nghĩa vợ chồng thì phải giữ nhưng chuyện chăn gối được coi là một bổn phận phải làm, tuyệt đối không vì chuyện đó mà sao nhãng đại sự.
Kẻ thù luôn ở quanh đâu đây khiến người võ sỹ phải luôn sẵn sàng trong tình trạng chiến đấu, khi thích khách xâm nhập mà còn ôm mỹ nhân say giấc nồng bảo sao không ở thế bị động.
Vậy nên phút vui bên mỹ nhân ngắn chẳng tày gang?
“Xong xuôi” rồi thì ai về nệm người nấy?
Nói nệm là vì người Nhật họ ngủ trên mấy tấm gọi là futon trải trên chiếu tatami chứ không phải trên giường như thiên hạ.
Chỉ trong chốc lát là người võ sỹ đã có thể lại nai nịt sẵn sàng?
Nếu có ngủ cũng để vũ khí ngay bên mình.
…
Mình thuộc người có nhóm máu O, AB? (không nhớ), sống tình cảm mà thể tạng hơi gầy gò nên hay bị thiếu hơi, đêm nằm phải ôm Gấu cho ấm…
Còn những người thuộc nhóm máu lạnh lùng (?) nếu thấy họ thích ngủ “riêng ta một cõi” hoặc không ôm không ấp có lẽ cũng không nên khắt khe mà trách móc?
Rõ ràng khoa học có chứng minh vụ này rồi.
Người này cụ cựa là người kia dễ tỉnh giấc? Chưa kể tỳ tay gác chân dễ làm máu huyết khó lưu thông?
Rồi mấy tên thích nhậu khuya lắc khuya lơ mới về cứ thế vật lên giường (đâu thèm đánh răng?).
Cư gọi là suốt canh thâu phà phà hơi rượu bia như kéo bễ ai chịu nổi.
Gặp phòng nhỏ oxy không đủ trong lành thì hai đứa cứ châu mặt vào nhau mà tranh giành hơi thở à?
Kinh!
Mất trật tự, mất vệ sinh quá!
Người Việt Nam mình “thia lia quen chậu vợ chồng quen hơi” cứ thấy cặp nào tuổi chưa già mà ngủ riêng là coi như có chuyện cơm không lành canh không ngọt?
Người này thấy người kia ngáy pho pho có khi lại tủi thân nghĩ ngợi chắc bị chê là hết hấp dẫn hoặc nghi ngờ phe ta đem vũ khí đi sử dụng vung vãi ngoài đường hết rồi?
Chứ như người Nhật cứ vợ chồng đêm nằm mạnh ai nệm nấy, an giấc nồng mà vẫn gia đình hạnh phúc, yên vui có ai thắc mắc đâu nhỉ?
Cũng là Châu Á da vàng mà mỗi xã hội mỗi khác.
Chẳng biết bây giờ là năm 2011 rồi Nhật Bản có thay đổi chuyện ấy không?
Cho em hỏi đợt đó anh bị ngủ ghế Sofa bao nhiêu ngày sao không thấy nói?