Cỏ ơi, Thu tới rồi!
Buổi chiều xách giày chạy vòng vòng quanh khu Town Place.
Khu này nằm kế bên rừng nên mát mẻ hết biết luôn.
Nghĩ bụng cư dân dưới miệt North Carolina này thật đáng ganh tỵ, sống ở một môi trường tuyệt vời quá. Đất rộng dân ít, đi đâu cũng thấy rừng nên không khí trong vắt cả phổi.
Chạy một đỗi chợt thấy mấy căn nhà sao cỏ cháy hết trơn, chẳng lẽ dân Mỹ vùng này ẩu vậy, không chịu tưới nước cho cỏ mà để chúng cằn cỗi tội nghiệp quá!!
Tự nhủ là vậy nhưng cũng hơi ngạc nhiên vì thấy cỏ dù có khô nhưng rất đều, có hàng lối đàng hoàng chứ không chỗ đậm chỗ nhạt như màu da beo thường thấy ở những nơi cằn cỗi. Thấy cũng lạ là tụi Mỹ kỹ lắm mà sao để cỏ vườn nhà tiêu điều vậy không sợ bị phạt…
Bữa sau vui miệng mới nói chuyện cây cỏ với chủ nhà. Ngạc nhiên vô cùng vì biết đám cỏ đó có màu cháy là do người ta muốn vậy chứ không phải bị khô. Tức là họ trồng loại cỏ đổi màu vàng cháy khi trời chuyển sang Thu. Mình nghe xong bật cười muốn nghẹn luôn.
Dân Mỹ này sao nhiều chuyện quá, có cỏ thôi mà cũng đổi màu?
Cây hoa cá cảnh thì còn màu này màu nọ chứ chỉ là cỏ mà đổi màu làm gì?
Thầm cười giễu dân Mỹ cắc cớ nhưng nghĩ cho sâu thì chắc họ cũng có lý do của họ.
Xứ sở tự do mà, ai muốn làm gì thì làm. Anh thích thế này nhưng tôi lại thích thế kia.
Nhà của tôi, vườn của tôi, tiền cũng của tôi và ý thích cũng của riêng tôi nữa…
Chẳng lẽ anh không thấy đất chúng tôi nhìn đâu cũng thấy cỏ à? Hoa thì nhiều ai cũng biết nhưng cỏ còn nhiều hơn ấy chứ. Vỉa hè, trước sân, sau nhà… đâu đâu cũng toàn cỏ là cỏ. Chưa kể công viên vườn hoa cũng thế. Mùa Xuân, mùa Hè đến chắc anh cũng thấy tụi tôi đua nhau cắt cỏ rồi. Cái đó là niềm vui của bọn tôi. Ai không cắt được mà không muốn bị phạt phải thuê người cắt giúp.
Cứ khoảng 2 tuần một lần, giá cả đã định sẵn 30 đô, 60 đô…
Cỏ nuôi sống bao nhiêu người và giúp họ làm giàu
Đồ nghề cắt cỏ không thấy khiếp luôn à?
Vậy nên đâu đâu cũng một khoảng đều tăm tắp…
Xứ chúng tôi đầu tư cho cỏ làm niềm vui bảo sao không chọn loại phù hợp với sở thích của mình.
Thu sang lá cây chuyển vàng thì cỏ trước sân nhà cũng thay sắc có sao đâu!
À ra thế!
Cỏ này là loại cỏ vàng, nghe nói còn loại tía gì gì nữa kia…
Xuân, Hạ xanh mướt một màu nhưng chỉ thời gian đó thôi.
Thu qua Đông tới nguyên một màu cháy nắng em nhé!
Vậy mới thấy ý mỗi người mỗi khác. Mình thì vẫn thích cỏ xanh hơn, đơn giản là vì quen mắt lâu nay rồi. Nhìn mãi đám cỏ vàng mà vẫn khó kết nổi…
Vậy nhưng có người Mỹ họ lại nghĩ ngược với mình.
Nhìn mãi màu xanh cũng thấy chán, chuyển qua màu vàng cho đẹp hơn!
Lâu nay lang thang khắp nơi nhất là bên Cali thấy cỏ tuyền một màu vàng vào mùa Thu mình cứ nghĩ do cháy nắng mà thành. Ai biết đâu là bẩm sinh nó chuyển màu như thế.
Bánh chưng hình vuông, bánh dày hình tròn.
Biển phải xanh, cỏ phải xanh, nắng phải vàng, mặt trời phải đỏ…
Tư duy của mình nó như thế!
Vậy bây giờ cỏ nhà ai xanh cứ xanh
Cỏ vườn tôi vàng cháy một màu!
Tất cả đều toàn xanh
Duy chỉ mình chỗ tôi có màu vàng!
Chẳng giống ai, chẳng đụng hàng dẫu đắt tiền hơn nhưng hiếm hoi quá đi chứ?
Độc đáo hay tưng tửng nào có quan trọng gì
Thế giới này muôn màu muôn vẻ. Tôi là tôi và anh là anh, chúng ta hãy làm những gì chúng ta thích…
Vậy nên cỏ ơi Thu tới rồi, đổi màu vàng đi nhé!
I really enjoy basically studying all of your weblogs.
Basically wished to inform you that you have people much at all as i am that enjoy work.
Certainly a fantastic publish. Less difficult off to an individual!
The data you have provided is very helpful.
Cám ơn bạn có lời khen, phấn khởi quá đi.